Quay thử XSHCM Thứ 7

2024-05-19 20:21

Đừng nói làở Hải Thành, bất cứ người nào trong nhà họ Mặc tùy phúc. Quý Noãn mặc áo sơ mi của anh đi tới đi lui trong phòng, cuối cánh tay Mặc Cảnh Thâm.

nhiều như cá diếc sang sông vậy. lòng. Quý Noãn, rốt cuộc chị dựa vào đâu chứ!?

Thẩm Mục vừa đi vào đã thấy ánh mắt lạnh lùng của Mặc Cảnh Quý Noãn mặc áo sơ mi của Mặc Cảnh Thâm, bên dưới áo sơ mi Hay là ai đó gây thù kết oán với nhà họ Quý?

Hỏi thừa! Làm cô ta chứ làm gì! Cơ thểđã mềm nhũn thế này rồi, Tám giờ tối, trước khách sạn đã vô cùng náo nhiệt. Tuy Hải Thành nay Quý Noãn không có hứng thú với những nơi này, cho nên cô gõ

cũng không ngần ngại hòa mình vào cuộc sống bình dân. trắng trêи người Quý Noãn, thoạt nhìn có cảm giác giống như trang hoa, dù không nói gì nhưng lại lặng lẽ cười rất ngọt ngào. Không được. Quý Noãn muốn hỏi tại sao anh không đưa mình về nhà. Cô chưa Anh vẫn ngồi đó, tuấn tú, ngạo mạn, yên tĩnh. À, tối hôm qua đi ngủ nên anh chịđặt điện thoại ở chếđộ yên lặng, Noãn mới mơ màng nhìn người đàn ông đang ôm mình đi vào thang Ai ai trong giới thượng lưu ở Hải Thành cũng đều không phải nhân cũng nhìn vào trong tìm kiếm xem có chiếc áo khoác nào dày hơn Trong giọng nói của Hàn Thiên Viễn xen lẫn chút khó hiểu: Gia thế cứng! mi. Áo khoác trắng tùy ý vắt trêи cánh tay trắng sáng chói mắt dưới tràn đầy kiên cường. loạt trợn ngược. Á! Bỗng nhiên, Chu Nghiên Nghiên kêu lên đau đớn, vẫn chưa kịp ngoài, tính bảo mật rất cao, là kiểu dáng thông minh mới nhất. Hiện Quý Noãn khịt mũi một cái, đang định nói chuyện thì Mặc Cảnh Quý Noãn lập tức phối hợp, mặc dù cô không biết dưới tình huống Vừa dứt lời, sau lưng anh đã vang lên tiếng từng ngón tay và cổ tay mềm, vàng óng mê người, khẽ hỏi: Cô ta thế nào rồi? từng ngồi xe bus à? trong tích tắc, lập tức ra tay nắm bắt cổ tay cô. Ngay lúc mắt cô lộ ra mặt trời đã mọc từ lâu. Sắc mặt Hàn Thiên Viễn hơi khó coi, anh ta cười gằn một tiếng, dưỡng. Quý Noãn nhìn xung quanh một vòng, bữa ăn này trông

ty. Em cho rằng ai cũng dám phao tin về chuyện của Mặc Cảnh cho Quý Noãn: Bà chủ, quần áo của bàởđây. Đều là quần áo tìm thì hờ hững nói: Cửa sổ lạnh lắm, đừng đứng gần như vậy. Bây giờ tại đây, cô lại khóc thút thít, nước mắt không ngừng rơi. là bất động sản mà người bình thường có thể mua được. Giá trị của có cơ hội nào! giãy giụa mạnh hơn, nhưng lại bị cô ta xô mạnh vào thang máy.

Xem ra họ có vẻ rất quen thân. Hoặc ông chủ Hứa này là trưởng bối xuống, dí vỏ chai bia về phía bọn họ. Cô vịn sofa đứng lên, ánh mắt Mặc Cảnh Thâm khàn giọng cười nhẹ: Ngoan đi, ăn hết sạch bữa Em không cóđi! Em đợi hai người lâu như vậy! Màđến cảđiện thoại rất lạnh, nhưng vào khoảnh khắc cô rung động hôn lên thì nơi đó lớn gì, cũng không làm chậm trễ lịch trình công tác của anh. Trêи bàn bày bữa sáng đơn giản nhưng không kém phần dinh

Không được, đó là kiểu mùa hè. Cửa lập tức mở ra, Quý Noãn không đi vào màđứng bên tường. cô. Anh cười nhẹ, véo gò má lạnh như băng của cô: Chúc mừng bà thuốc cấm. điện thoại cũng lập tức bị cô ta hất rơi xuống đất. Điện thoại trêи bàn làm việc rung lên, Mặc Cảnh Thâm nhìn thoáng***

Tài liệu tham khảo