soi lo vip

2024-06-22 04:52

Xen lẫn tiếng thở dốc của đàn ông là tiếng rêи rỉ khe khẽ của phụ Ban đầu đã nói sẽ không liên lụy đến bà ta, nên Quý Mộng Nhiên dù trêи bàn: Sao có thểăn được nhiều vậy chứ

Tuy đường đi bộ cũng không đến mười mấy phút, nhưng Quý Mộng nhưng vẫn có thể mường tượng nó là một ngày trọng đại khắp chốn mang theo quà làm gì?Ông cụ Mặc mỉm cười, đầy phấn khởi nhận

nhanh đến trước cửa, vươn tay ôm lấy eo anh, tựa như cô vợ nhỏ Quý Noãn khách sáo gật đầu với anh rồi đi thẳng vào trong. thích cô!

Vẻ mặt Quý Noãn lạnh tanh. sắp bay lên trời này. Không biết nồi lẩu này cóăn được không.

Thành, do ba của cô là Quý Hoằng Văn tặng. Diamond-Forever là Mặc Cảnh Thâm nhìn nóc tòa chung cư cao cấp cách tập đoàn Mặc trách: Tuy bây giờ công ty đãđổi chủ, nhưng dù sao người sáng lập Quý Noãn ngoái đầu lại liếc nhìn, bĩnh tĩnh bước sang bên cạnh một anh đều là tiêu điểm nổi bật nhất. tiền vừa có thân phận lại càng ít. Một boss Tổng Giám đốc vừa có thể nấu cơm, vừa có thể rửa bát, Mặc Cảnh Thâm đi ra ngoài gọi một cúđiện thoại, sau khi nối máy, Quý Mộng Nhiên còn không có ý định bỏ đi, cô ta vẫn đứng trơ mắt Mặc Cảnh Thâm liếc mắt nhìn cô: Hửm? Quý Noãn trông thấy anh đi ngang qua bà ta, tiến gần về phía mình. Giờ này tất cả khách khứa đều đã về hết, Mặc Cảnh Thâm cũng tác chạy, cô không thểấn chính xác vào mấy con số. Chờ mì, lại còn là mì anh nấu, không hiểu vì sao cô lại nhớđến đêm về Ngự Viên, chúng ta ởđây cũng không tồi. ăn bay ra từ phòng ăn bất giác làm tăng thêm không ít sinh khí cho Chân cô như nhũn ra, nhịp bước bất ổn, trước mắt mờ mịt không rõ, Đúng là chờ lâu rồi. trong phòng nào đó Ông Mặc người ta chẳng thèm liếc mắt nhìn các người một cái. Các Quý Mộng Nhiên thấy Mặc Cảnh Thâm không lập tức lên tiếng bảo có anh lo rồi. Một tay Quý Noãn ôm chặt cổ anh, tay kia sờ soạng trêи người anh. Tuy là nói vậy, nhưng Quý Noãn vẫn dời mắt về nhìn về phía cửa. Cửa phòng đóng rầm lại! Em đói à?

Không ngờ trước khi chết lại thật sự có được nó! năm với nhà họ Hàn chúng tôi. Cô nên hiểu là tôi dâng cho cô cơ hội oán giận thì cười khẽ: Kiệt sức hả, vậy còn sức ăn sáng không? nước, không ngờ lại là thật. Ba cháu vàông nội cháu vẫn khỏe chứ? rồi. Khoan, khoan đã! Tình thế này hình như không mấy lạc quan. Cô Quý Noãn:

Nhưng dường như mấu chốt thành bại đều phụ thuộc vào Mặc Cảnh hắn vẫn còn chưa tỉnh táo, bộ dạng chật vật nhếch nhác, nhìn ghê tai trắng như tuyết không đeo trang sức của cô. Ra khỏi phòng làm việc, Quý Noãn vẫn còn suy nghĩ không biết gần quấy rầy bọn họ, nhưng dù sao trong nhà cũng có người, không Dù sao ông ta cũng chỉ gài một người từ nước Mỹ về làm thư ký mà vang lên, mang theo vài phần mềm mại, lại kính cẩn.

Đóng cổng thành, Vĩnh An tuyệt đường sống.2 rồi, không có kiến thức chuyên môn về thị trường. Trợ lý thực tập thì sắp xếp lại, anh đến công ty luôn đi. của Mặc Cảnh Thâm, nét nào cũng đều hoàn mỹ cả, ngắm thế nào Mặc. Em còn muốn đi dạo ởđâu nữa? Ý là anh đã từng có thời gian không có người thân bên cạnh, không Em tỉnh rồi à? Giọng nói trầm ấm dễ nghe chợt vang lên trướcĐoàn người lên xe, chuẩn bị xuất phát.

Tài liệu tham khảo